Một đêm này, Diệp Thần chỉ chợp mắt được một lúc rồi lại chợt tỉnh. Anh bỗng nhiên mơ thấy Bình An mặt đầy máu ôm lấy anh, Diệp Thần không dám ngủ. Anh biết hiện tại Bình An tuy chưa tỉnh nhưng không quá nguy hiểm, nhưng anh vẫn sợ. Đây là lần thứ hai anh có cảm giác ấy, từ sau lần biết cậu lạc ở S thị ấy...
Diệp Thần thở dài đem ảnh chụp cậu trong điện thoại ra ngắm
-Bình An...em nhất định sẽ luôn bình an...
Sáng sớm hôm sau Diệp Thần đã có mặt ở bệnh viện. Anh còn mua đến cháo gà cho ba mẹ Trương làm hai người ngạc nhiên không thôi, đều cảm khái trong lòng, Bình An có một người bạn rất tốt a~
-Hai bác đi ăn sáng đi, cháu ở lại đây là được rồi...đêm qua chắc hai người cũng mệt rồi.
-Ta không sao, cảm ơn cháu nhiều. Bình An có được một người bạn như cháu, quả thật là đáng quý...
Diệp Thần cười ôn nhu
-Hai bác nên về nhà tắm rửa nghỉ ngơi, ở đây có cháu rồi, sẽ không có chuyện gì cả
Trương ba thở dài nhìn Bình An rồi quay sang nhìn vợ mình
-Bà cũng thức trắng rồi, về nhà ngủ một giấc, tắm rửa cho thoải mái rồi quay lại đây
Trương mẫu định phản đối thì Diệp Thần lên tiếng
-Nếu cô còn chịu đựng thế này nữa, khéo lúc cậu ấy tỉnh lại, cô lại khụy mất...Bác trai nói đúng đấy cô
Trương mẫu mím môi rồi gật đầu
-Vậy tôi về trước, lát tôi quay lại thì ông
-Để tôi đưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-duoi-troi-hoa-tu-dang/1808387/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.