- ’’ Cô chắc chứ. ‘‘
Khẩm Thiên hai tay trống vào hai tay ghế tiến gần sát mặt vào khuôn mặt đầy oan ức ở phía dưới nhìn với ánh mắt lạnh lẽo sát khí lồng lặc vây quanh. Uyển Nhi nhìn trằm trằm vào đôi mắt lạnh lẽo kia ngả dần về đằng sau ghế đôi môi mím chặt mở to đôi mắt có chút hơi nước nhìn Khẩm Thiên không chớp mắt đôi mày nhíu chặt. Đầu Uyển Nhi dường như không còn đường lui nữa tựa vào sau ghế. Khẩm Thiên nhìn vào đôi mắt cương nghị kia rồi quay ngoắt mặt sang phía cửa sổ và cất giọng lạnh lùng sát khí lồng lặc:
- ’’ Cô nhìn xem. ‘‘
Nói xong Khẩm Thiên quay lại tiến gần khuôn mặt Uyển Nhi chút. Uyển Nhi từ từ đưa đôi mắt sang phía cửa sổ nhìn qua Uyển Nhi xửng sốt không tin vào mắt mình dưới đó là căn phòng hoang và những mảnh vụn của cửa gỗ vừa rồi cô đạp đổ. Uyển Nhi như bị một cục đá chặn ở cổ không nói được lời nào cúi đầu xuống mái tóc mượt mà óng ả của cô che đi khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô Uyển Nhi liền nhận ra lỗi lầm của mình nhưng lại ngửa đầu nên và nói giọng phụng phịu hơi bĩu:
- ’’ Đều là tại anh ép tôi quá đấy thôi không cho tôi ăn không cho tôi ngủ lại còn muốn tôi ngủ cùng lũ chết tiệt kia nữa nên anh không thể sử phạt tôi . ‘‘
Nói xong Uyển Nhi hơi cúi đầu về một phía vẻ mặt rất đáng thương như một chú cún bị đánh oan. Khẩm Thiên đã từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-nhe-lao-dai-lanh-lung/2651845/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.