"Bốp"
Tiếng gậy va vào người tạo nên một âm thanh khiếp đãm. Sau hồi lâu nhắm tịt mắt nín thở mà vẫn không thấy gì xảy ra ngoài âm thanh rợn người kia Trúc Chi thở nhẹ hé mắt ra nhìn. Một cánh tay ai đó vươn ra chặn đứng thanh gậy trên đầu cô.
Mùi hương bạc hà thanh mát len vào cánh mũi.
- Thật là chướng mắt.
Giọng nói sắc lạnh vang lên, ánh mắt ngang tàn vụt tối hằn lên tia nhìn lạnh lẽo đến rợn người như đôi mắt quỷ dữ. Chỉ trong một cái chớp mắt Thiên Vương đã trở tay giật lấy thanh gậy phang thẳng vào đầu tên tóc vàng.
Hắn ngã vật ra đường đầu óc choáng váng quay cuồng, máu rỉ ra từ một bên mái đầu. Bọn còn lại thấy vậy liền hầm hổ xông đến liên tục ra đòn nhưng chẳng thể nào đánh trúng anh. Thiên Vương nhanh đến nỗi cứ như là có phép thần thông, anh vụt biến rồi đột ngột xuất hiện trả đòn.
Tay đấm chân đá anh khiến bọn chúng không kịp và cũng không thể trở tay. Trúc Chi tròn mắt khi chỉ trong phút chốc cả bọn nằm la liệt dưới chân. Tên cầm đầu vẫn không chịu thua hắn rút dao lao đến điên cuồng đâm chém nhưng đường dao thứ nhất vẫn chưa dứt thì cổ tay hắn bị Thiên Vương siết chặt. Hắn đau đớn buông tay để rơi con dao, miệng không ngừng xin tha.
Ánh mắt lạnh nhìn hắn đầy chết chóc.
- Là bàn tay bẩn thỉu này.
Thiên Vương lạnh lùng buông câu nói rồi bẻ mạnh cánh tay hắn về sau. "Rắc"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-roi-day/1839710/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.