Edit: Doãn Y Y
Beta: Doãn Uyển Du
Màn đêm buông xuống, sắc trời đã tối, Mục Bạch cùng mẹ Mục cũng chuẩn bị về nhà.
Đoàn người đứng ở cửa tiểu khu, ba vị lão nhân gia còn vây một chỗ lưu luyến không muốn chia tay.
Mục Bạch bất đắc dĩ cười, bước đến trước mặt Tô Noãn Dương, duỗi tay xoa xoa đỉnh đầu xù xù của cô.
“Nha đầu, nếu sau này tiểu tử đấy dám khi dễ em, em phải nói với anh, đừng nén giận, anh giúp em đập anh ta một trận.”
Tô Noãn Dương cảm động gật gật đầu, đôi mắt đều híp lại, lấp lánh.
Cố Hoài Cẩn liếc Mục Bạch một cái, duỗi tay hất tay anh ta từ trên đỉnh đầu Tô Noãn Dương hất xuống, sau đó thể hiện dục vọng chiếm hữu rõ ràng, ôm chặt Tô Noãn Dương, cười như không cười mà đáp.
“Không cần cậu lo lắng, tình thú giữa vợ chồng, loại người đàn ông độc thân như cậu không hiểu được.”
“Ha ha.” Mục Bạch cười ha ha, tiếng cười sang sảng từ đáy lòng phát ra.
“A Cẩn, cậu vẫn là bộ dáng cũ này, thật đúng chỉ có Tô Tô chịu được.”
Anh ta cười cười, xoay người cùng mẹ Mục rời đi.
Tô Noãn Dương ngơ tại chỗ, thật lâu mới phản ứng lại, quay đầu nhìn về phía Cố Hoài Cẩn.
“Hai người… quen biết…?”
“Ừm”
Ông trời, thế giới này cũng thật nhỏ! Tô Noãn Dương cảm khái, xoay người vào nhà.
Đêm, Cố Hoài Cẩn đương nhiên ngủ lại nhà họ Tô ngôi nhà vạn năm không ai vào ở phòng khách.
Tô Noãn Dương giúp anh đổi grap giường, xong muốn rời đi, không nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-tu-giong-noi/1273064/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.