Trong phòng ngủ của Mặc Tử Hiên, một đoàn người vây quanh, bác sĩ kiểm tra toàn thân anh, cũng may, ở biệt thự này, cái gì cần đều có.
“Mặc tổng cảm thấy thế nào?”
“Tốt hơn nhiều rồi.”
Bác sĩ gia đình Lý Mạc cúi đầu cười trộm “Không có gì lớn, chỉ là đánh trúng huyết mạch cho nên cảm thấy trong lòng buồn bực, dạ dày sôi trào, một lúc nữa sẽ ổn.”
Diệp Hân Đồng thở phào nhẹ nhõm.
Lão Kim cau mày nhìn cô “Mọi người đều ra đi, thiếu gia cần nghỉ ngơi. Lúc này cũng đến giờ ăn cơm rồi.”
Cả nhóm người nhanh chóng tản đi.
“Diệp tiểu thư, đi theo tôi.” Lão Kim gọi Diệp Hân Đồng, cô đi theo sang bên phòng ông.
“Thiếu gia nhà chúng tôi có thân phận tôn quý, kể cả một vết thương nhỏ cũng làm cho Lý Trí vương và nhiều phi lo lắng. Nếu thiếu gia có đắc tội, chẳng qua là do cậu ấy vô ý. Sau này xin Diệp tiểu thư chú ý đúng mực, nếu ở Hàn Quốc, cô đã sớm bị tước bỏ cấp bậc rồi.” Lão Kim tỉnh bơ nói.
Diệp Hân Đồng cúi đầu im lặng, cô đại khái hiểu ý ông, chính là không được động vào Mặc Tử Hiên cành vàng lá ngọc. Cô chẳng qua là con cá tầm thường, xui xẻo, may quá cô không sinh ra ở Hàn Quốc.
Lão Kim thở dài.
“Thiếu gia thật ra không bất cần đời như bề ngoài, cậu ấy có tâm tư kín đáo, trọng tình cảm hơn bất kỳ ai. Nếu không phải vậy, cậu ấy sớm đã…” Lão Kim muốn nói lại thôi “Cho nên, tôi hi vọng Diệp tiểu thư có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-thich-that-dien-ha-nguoi-that-la-hu/2276493/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.