Edit: Mộc
Một tay Phong Thiên Tuyển trượt xuống hông Trạm Lam, giữ chặt hông cô khiến cô không thể cử động được. Một tay khác thì giữ gáy cô, ngón tay quấn lấy sợi tóc, dùng nụ hôn giam giữ cô. Thân hình hắn cao lớn cũng áp lên, lồng ngực đè nặng cô, Trạm Lam chỉ thấy toàn mùi hương nam tính của hắn.
Nụ hôn này quá bất ngờ, cũng quá kịch liệt. Trong một chớp mắt, cô không biết phải làm sao.
Phong Thiên Tuyển thành thạo ép cô mở đôi môi, đầu lưỡi dò xét đi vào, lập tức khiến cô run rẩy. Trời sinh hắn cường thế, không cho phép người khác chống đối, Trạm Lam biết không có cách nào, đành chấp nhận nụ hôn thô bạo của hắn.
Cô bắt đầu ôm hắn, hơn nữa cũng trúc trắc đáp lại, hai tay quấn lên bả vai rộng lớn của hắn, đầu ngón tay đảo qua nơi cô từng để lại dấu ấn, chỉ cảm thấy hắn càng hôn mãnh liệt hơn, giống như muốn nuốt cô vào bụng.
Bên trong phòng mờ tối không nhìn rõ, thính giác càng thêm nhạy cảm. Tiếng nhạc bên ngoài không biết đã đổi thành tiếng đàn dương cầm du dương, hòa với tiếng thở gấp gáp của bọn họ, vang vọng trong không gian chật hẹp.
Bỗng nhiên lúc này có người gõ cửa.
Trạm Lam còn chưa hoàn toàn khôi phục lý trí, còn trong tích tắc đó Phong Thiên Tuyển banh thẳng người, như đang đề phòng, lại giống như dã thú đang chờ thời cơ.
Dường như không cần suy nghĩ, cô vòng tay lên lưng hắn, vỗ nhẹ, làm như trấn an một đứa bé đang sợ hãi.
“Anh Ba, Vinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-tinh-that/2295175/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.