Dịch: Thanh Dạ
Cho dù hắn không nói vậy, tối nay Trạm Lam cũng quyết định phải chăm sóc hắn. Bác sĩ Từ đã dặn trước, tối nay hắn có thể sẽ phát sốt, hơn nữa miệng vết thương lúc nãy còn bị dính nước, nếu bị nhiễm trùng sẽ rất nghiêm trọng. Nhưng cơ thể người đàn ông này giống như sắt thép, đến nửa đêm nhiệt độ của cơ thể cũng không tăng cao.
Ban đêm, ngoài tiếng hô hấp nhịp nhàng của hắn ra, chỉ còn lại những cơn gió thổi thoảng qua mang theo tiếng động xào xạc của rèm cửa. Một vài tia sáng từ khe hở len lỏi vào, vừa hay chiếu xuống gò má của hắn, giống như ‘ánh sáng chiếu rọi’ trong một cuốn tiểu thuyết nào đó từng miêu tả, trong chốc lát miêu tả người đàn ông xấu xa này trở thành trong sạch không chút tì vết.
Nhưng mà, đây cũng chỉ là vẻ bên ngoài thôi.
Ngay cả trong mơ, lông mày của Phong Thiên Tuyển vẫn không giãn ra, cả người ngập tràn cảnh giác, trước đây khi cô dùng tay sờ trán của hắn để kiểm tra nhiệt độ, trong giây phút vừa đụng vào hắn sẽ lập tức tỉnh dậy, nắm lấy tay cô. Mới đầu cô còn bị hoảng hốt một phen, trải qua vài lần cô cũng quen, hơn nữa có lẽ hắn cũng biết người ở bên cạnh là cô, cũng không trừng mắt nữa, nhưng Trạm Lam biết, hắn vẫn không thể ngủ yên.
Cô đột nhiên hiểu rõ những lời dì Tô nói với cô lúc trước, nguyên nhân vì sao Phong Thiên Tuyển trước giờ không để cho phụ nữ ở qua đêm với hắn.
Tính cảnh giác của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-tinh-that/2295191/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.