Tiểu Đao ân cần hỏi:
- Ca có thành công không?
Tiêu Lãng miễn cưỡng ngẩng đầu lên, cười khổ nói:
- Ta cũng không biết.
Tiêu Lãng nhìn Tiểu Đao, phát hiện trong mắt gã buồn bã thì người run lên, thất thanh chất vấn:
- Tiểu Đao, ngươi không thành công thức tỉnh thần hồn?
Tiểu Đao vẻ mặt xấu hổ cúi đầu, cay đắng lắc đầu, nói:
- Ca, ta... Không thành công thức tỉnh thần hồn.
Nghe Tiểu Đao nói, Tiêu Lãng như thấy tiếng sét giữa trời xanh, lảo đảo lùi mấy bước suýt té ngã. Tiêu Lãng mờ mịt trợn to mắt, không dám tin lắc đầu.
Tiêu Lãng lầm bầm:
- Không có lý nào, điều này không khoa học...
Lão Thần Sư ôm hy vọng duy nhất nói:
- Ngươi không biết sao? Ta dạy các ngươi bí quyết triệu hoán thần hồn, thử xem có triệu hoán được không?
Lão Thần Sư dạy cho mọi người bí quyết triệu hoán thần hồn. Mắt Tiêu Lãng, Tiểu Đao sáng lên, như người chết chìm thấy cọng cỏ cứu mạng duy nhất, nhìn chằm chằm lão Thần Sư, học tập bí quyết tiệu hoán thần hồn.
- Ha ha ha ha ha ha! Quả nhiên là thiên giai thần hồn, hắc giao ra đi!
Ngũ nhi tử của Tiêu Thanh Long, Tiêu Vũ lập tức triệu hoán, sau người gã xuất hiện ảo ảnh một giao long màu đen. Con giao long này khí thế bàng bạc, uy thế thông thiên, tuyệt đối là thiên giai thần hồn.
Các đệ tử khác có năm người tỉuệ hoán thần hồn, đều là địa giai. Tiểu Đao triệu hoán nhưng vẻ mặt cay đắng lắc đầu, vô cùng xấu hổ, tựa như đứa trẻ làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2675499/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.