Thiên Tầm sờ đầu trọc của mình, mờ mịt hỏi:
- A Lý Sơn tộc chúng ta từ khi nào có vu thuật? Phi... Không đúng, chúng không phải A Lý Sơn tộc thật sự. Yêu Tà, ngươi đùa với ta!
Tiêu Lãng trừng Thiên Tầm, gã giật mình tỉnh lại, nhỏ giọng.
Tiêu Lãng âm thầm tra xét xung quanh, nói nhỏ:
- Nhớ kỹ, thân phận của ta là thiếu tộc trưởng của A Lý Sơn tộc, người truyền thừa vu thuật. Ngươi là đệ nhất dũng sĩ của A Lý Sơn tộc. Vì lớn mạnh A Lý Sơn tộc mà chúng đến Bắc Cương, hiểu chưa?
Thiên Tầm đã hiểu, cười hì hì, biết Tiêu Lãng muốn giả thần giả quỷ , cũng không hỏi nhiều. Thiên Tầm theo Tiêu Lãng đi vào trong quân doanh.
Tiêu Lãng tuyên bố vài câu: Bạn đang đọc chuyện tại - Gần đây bổn Thống lĩnh nghiên cứu ra một cạm bẫy siêu lớn, gần bày trong địa hình đặc biệt. Dạo này ta và Yêu Kê phó Thống lĩnh cảm ngộ vài loại vu thuật mạnh mẽ của tộc ta, chuẩn bị đi ra ngoài rèn luyện, chắc khoảng mười ngày. Trong mười ngày này mấy đội trưởng các ngươi dẫn mọi người tiếp tục nghiên cứu thuật cơ quan cạm bẫy. Chờ chúng ta trở về, lập tức quay về Long Nha thành. Đương nhiên nếu không đạt yêu cầu, khi trở về Long Nha thành ta sẽ báo cáo Thống lĩnh trục xuất kẻ đó khỏi Hồng Y Vệ! Mọi người ngẩn ngơ, cảm nhận khí lạnh từ người Tiêu Lãng mới gật đầu liên tục. Cái này không phải đùa, nếu thật sự bị trục xuất khỏi Hồng Y Vệ thì bọn họ không có tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2675607/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.