- Long Diệu thành?
Thanh Minh khó hiểu, vừa mang Quân Thần Độc Cô Hành từ trên ngọn núi cao vạn thước trượt xuống vừa nghi hoặc hỏi:
- Thiếu sử suy đoán Huyết Y và Huyết Nô sẽ tấn công Long Diệu thành?
Quân Thần Độc Cô Hành nheo mắt tránh gió rát làm chảy nước mắt. Mãi khi Thanh Minh mang Quân Thần Độc Cô Hành đáp xuống đất, chạy nhanh hướng bắc gã mới cười nhạt.
Quân Thần Độc Cô Hành nói:
- Không phải suy đoán mà là xác định! Chắc chắn Huyết Y và Huyết Nô sẽ tấn công Long Diệu thành, nếu chúng dám vào thành thì sẽ vĩnh viễn ở lại đó.
Thanh Minh vẫn khó hiểu hỏi:
- Tại sao thiếu sử khẳng định như vậy?
Dù sao trong Thanh Y thành có Trấn Bắc quân, Tinh Dạ thành có Tiêu Lãng, đánh hạ bất cứ tòa thành trì nào đều có lợi hơn là công kích Long Diệu thành, cứu Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt. Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt bị bắt lâu như vậy, ai có thể bảo đảm gã vẫn là thiên tài tuyệt thế như cũ? Lỡ như Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt bị biến thành phế vật thì có cứu về cũng vô dụng.
Còn về đại quân của Huyết Vương triều dốc sức công thành, Thanh Minh không hỏi điều này. Huyết Đế quân bị diệt toàn quân là chắc rồi. Không chừng lúc này Huyết Y và Huyết Nô đã nhận được tin tức, năm mươi vạn đại quân bỗng dưng không còn một mống, nếu Huyết Y và Huyết Nô không xuất chiến thì sợ là không còn mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2675697/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.