Rất nhanh đã đến Thần Hồn tiết, ngày này gió tuyết lớn hơn chút. Tuyết trắng xóa che lấp tầm mắt của mọi người, phủ tấm áo bạc lên Huyết Đế thành, cực kỳ xinh đẹp.
Mặt ngoài thì vết thương của Tiêu Lãng đã hồi phục nhưng đi đường hơi khó khăn, đây là kết quả sau khi hắn dùng Đan dược đỉnh cấp của Dược Vương Cẩu Họa. Nếu dựa vào Đan dược của Huyết Khôi chắc lúc này cần có người cõngTiêu Lãng đi.
Thần Hồn tiết là ngày lễ quan trọng nhất của mọi người trên Thần Hồn đại lục, cũng là ngày thức tỉnh thần hồn. Trong Huyết Đế thành rất náo nhiệt, các thành viên gia tộc, những đệ tử tròn mười tám tuổi đều đứng bên ngoài Thần Hồn các chờ đợi nghi thức thức tỉnh.
Giờ phút này, Tiêu Lãng ngồi trên xe ngựa đi ngang qua Thần Hồn các, hắn vén mành nhìn vào trong thấy mấy trăm thiếu niên, thiếu nữ vẻ mặt căng thẳng, mong chờ. Tiêu Lãng nhìn thấy bọn họ bị tiếng vó ngựa hấp dẫn, quay đầu nhìn đội xe của hắn, bọn họ làm vẻ mặt hâm mộ. Bất giác Tiêu Lãng thấy thổn thức, cảm thán.
Một năm trước Tiêu Lãng mười tám tuổi, cũng đứng bên ngoài Thần Hồn các tại đế đô trong ngày Thần Hồn tiết, cũng là vẻ mặt hồi hộp mong chờ. Qua một năm, Tiêu Lãng trải qua nhiều chuyện đa số người cả đời không nếm trải.
Gia gia chết, Tiêu Lãng phản ra Tiêu gia đi Bắc Cương, rồi đại chiến Bắc Cương, nghĩa phụ cũng chết. Tiêu Lãng qua rất nhiều đại chiến, nhiều lần suýt chết. Giờ phút này, Tiêu Lãng biến thành giặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2675725/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.