Tiêu Lãng tất nhiên không muốn muốn chết. Cảm giác của hắn vẫn hết sức biến thái. Sức quan sát cũng rất nhạy bén. Lần đầu tiên công tử Phá Hài nhìn thấy Liệt Thần Thủ của hắn, mắt liền toả sáng. Tiêu Lãng luôn quan sát ánh mắt hắn, trong lòng có một cảm giác mơ hồ, công tử này rất cần Liệt Thần Thủ của hắn làm việc giúp.
Nếu đối phương có nhu cầu, Tiêu Lãng tất nhiên không muốn trở thành thuộc hạ của hắn, bôn ba vì hắn miễn phí, mà vận mệnh vẫn bị hắn nắm giữ trong tay.
Tiêu Lãng quyết định đàm phán, có thể giúp ngươi làm việc, nhưng nhất định phải có điều kiện. Bằng không đều phải chết, ta tại sao lại giúp ngươi?
Công tử Phá Hài và Tiêu Lãng nhìn nhau một chút, hai người bèn phá lên cười. Đều là người thông minh nói những lời vô nghĩa làm gì. Công tử Phá Hài cười một tiếng nói:
- Xuống đây nói chuyện đi!
Xem ra công tử Phá Hài không lớn tuổi hơn so với Tiêu Lãng là mấy. Theo thực lực Tiêu Lãng cảm ứng được, hắn chắc hẳn là Chư Vương ngũ, lục trọng. Hắn mang theo quý phụ yêu diễm bay vào trong trang viên phía dưới.
Đại thống lĩnh lập tức giải tán đám hộ vệ huyết giáp, dẫn theo đám người lão già tóc nâu trung niên mập mạp Tiêu Lãng, Thanh Minh bay tới sân viện lớn nhất.
Thanh Minh bị để ở trong sân. Tiêu Lãng lại bị Đại thống lĩnh dẫn vào nội sảnh. Tên võ giả trung niên mập mạp muốn đi vào, lại bị Đại thống lĩnh lạnh lùng liếc mắt qua, xấu hổ ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2675882/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.