Tiêu Lãng không có ý muốn khai chiến với hải thú, càng không có tâm tình, thời gian thuần hóa chúng. Tiêu Lãng không nghĩ đến chiếm hết linh mạch của hải thú, hắn chỉ thiếu huyền thạch nên mới lấy mạch khoáng này, khiến đám Chương Qua, Ngao Cổ, Huyết Tháp trấn thủ để phòng ngừa hải thú Thần Hồn Hải làm bậy. Tiêu Lãng không ngờ những thú hoàng Thần Hồn Hải thật sự làm bậy, còn dùng sinh mạng toàn bộ nhân loại uy hiếp hắn.
Tiêu Lãng hận nhất là bị người uy hiếp, thế nên hắn âm trầm tuyền âm xong lập tức ngưng tụ vô số chữ tình. Đáy biển mờ tối vì những chữ tình mà biến sáng sủa lên. Mười vạn chữ tình rít gào bay ra, đánh hướng con thú hoàng hà mã và hai thú hoàng gần đó.
- Tình động!
Vô số người mắt sáng rực lên, chiến ý dâng trào, lại khai chiến. Tiêu Lãng có thể thuần hóa vạn thú thì bọn họ còn sợ cái gì? Thuần hóa hết chín con thú hoàng, hải thú Thần Hồn Hải làm ao bạo động?
chữ tình bay ra, quả nhiên nhiều hải thú ngẩn ngơ, mắt mê ly, ngây ngốc nhìn những chữ tình. Chương Qua, Ngao Cổ đều không ngoại lệ. Huyết Tháp không bị ảnh hưởng bởi vì nó đã từng đã bị những chữ tình đánh vào. Sát Đế mắt mông lung. Đám người Nhàn Đế, Loan Nguyệt Thiên Đế, Lạc Diệp Thiên Đế, Dạ Phi Dương Thiên Đế, Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy Chí Tôn Thiên Đế thì không bị ảnh hưởng bao nhiêu, bởi vì cảnh giới của bọn họ cao, linh hồn đủ mạnh.
Mỗi lần Tiêu Lãng đánh ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2676298/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.