Thanh Mộc Ngọc liếc Vân Tử Sam rồi xoay người chạy ra cửa.
- Tiêu Lãng!
Không ngờ Tiêu Lãng làm như không nghe Thanh Mộc Ngọc kêu gọi, im lặng sải bước rời đi. Đám người trong phòng nhìn nhau. Đám người Vân Tử Sam sắc mặt âm trầm.
Tiêu Lãng luôn rất cuồng nhưng bây giờ trong Diệt Hồn Điện, đối diện cường giả Chí Tôn Thiên Đế, Đại Đế mà vẫn cuồng như vậy? Nếu không phải mặt trên dặn dò không được xảy ra xung đột gì chắc là có người sẽ dạy cho Tiêu Lãng một bài học.
Thanh Mộc Ngọc khẽ thở dài, không nói chuyện. Thanh Mộc Ngọc hiểu Tiêu Lãng bướng như con lừa, tuy Mê Thần Cung luôn cứu vãn quan hệ hai bên nhưng vết nứt đã xảy ra, Tiêu Lãng không cho Thanh Mộc Ngọc mặt mũi thì gã cũng đành chịu.
Tiêu Lãng im lặng đi ra Diệt Hồn Điện, quay về bên cạnh võ giả tây bộ, khoanh chân ngồi. Đối với Tiêu Lãng thì hắn không chút hứng thú với tiểu đội săn bắt chó má gì đó, còn không bằng hắn dẫn cường giả tây bộ đi chém giết. Vân Tử Sam buông lời khiêu khích cho Tiêu Lãng mượn cớ rời đi.
Tiêu Lãng nhanh chóng truyền âm với đám người Tiêu Ma Thần, Vô Ngân Thiên Đế hỏi tình huống. Khi biết Vọng Nguyệt Hồ chính là một con mãnh thú hình người thì Tiêu Lãng giật nảy mình, khi biết sự khủng bố của Vực Ngoại Thiên Ma, sắc mặt hắn âm trầm. Tiêu Lãng truyền âm với đám người Mộc Sơn Quỷ, Âu Dương Thúy Thúy vài câu, nhận được vô số lời chúc mừng. Tiêu Lãng khoanh chân ngồi, bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2676310/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.