Nếu ai hỏi tôi rằng kẻ từng có mối thù thâm sâu với bạn liệu có thể tốt với bạn không , tôi thề rằng câu trả lời là không . Làm gì có ai thánh thiện tới mức ấy.
Và tất nhiên , Vũ Lâm làm sao có thể thánh thiện .
Tôi vỗ vai một người bảo vệ .
'' Quản lý có gì sai bảo ? '' Người nọ mỉm cười .
'' À , Đây có phải đường tới siêu thị không ? ... '' Tôi chìa ra tờ giấy .
'' Đúng vậy . Nhưng đường này xa lắm ! ''
'' Phù , vậy chỉ tôi đường ngắn nhất với . '' Tôi thở phào , tên Vũ Lâm đáng nguyền rủa , tôi biết kiểu gì anh ta cũng giở trò mà .
'' Vâng . Chỉ cần đi thẳng là tới . Mất tầm 30 phút thôi ! '' Người bảo vệ chỉ tay về phía con đường đã nhuộm màu hoàng hôn .
'' okkk , cảm ơn '' Tôi chạy vụt đi . Hừ , Vũ Lâm , không ngờ anh lại ngốc tới vậy , muốn giở trò với tôi à , còn lâu nhá !
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
2 tiếng sau ...
Trời đã tối . Bầu trời lấp lánh vì sao , ánh trăng tròn trịa tỏa những tia sáng lung linh , huyền ảo . Gios đêm thì man mát thổi , thỉnh thoảng trên bầu trời sẽ xuất hiện 1 chiếc máy bay nhỏ xíu bay ngang qua với tiếng động cơ ồn ào .
Các bạn nghĩa điều đó có nghĩa là gì không ?
Nghĩa là chân tôi đã mỏi nhừ trước khi đến được siêu thị nên tôi đành dừng chân nghỉ 1 lát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-la-chuyen-khong-he-de/429722/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.