'' Ào '' Tôi với tay xả bồn cầu .
phù :v không chạy nhanh thì tôi són ra váy mất . Ý mà nhắc đến cái váy ==' nó mà là váy hiệu chanel thì tôi đi tự tử luôn . Đây là 1 chiếc váy đặt may riêng :''> May rất tinh tế nhưng vấn đề chỉ buộc lủng lẳng vô cùng ==' Rút phát và váy bung luôn .
Tôi khâm phục cái đầu tính kế như thần của anh thật đó , Vũ Lâm à ~.~
Tôi đang định mở cửa ra ngoài thì chợt nhớ cái váy rách nát hết rồi :o Trên người tôi giờ chỉ còn mỗi nội y và cái áo khoác trắng của tên Vũ Lâm chết tiệt .
Thế là tôi lôi ra chiếc điện thoại , đang định nhắn tin cho chị Thu thì có 1 tin nhắn mới từ số máy lạ :
[ Cô ở đâu ? ]
[ Ai vậy ? ] Tôi nhắn lại
[ Vũ Lâm đây =''= ]
[ hừ ! Tôi ở đâu anh thừa biết rồi còn hỏi >''
[ Phòng vệ sinh bên trái hành lang ? :''> ]
[ Phải ]
[ :D đợi tôi chút ]
[ Ừm ]
Tầm 3p sau đó , có người đến và làm gì đó trước cửa chỗ tôi đi vệ sinh rồi quay gót chạy nhanh đi . Đúng lúc đấy , có tin nhắn mới :
[ Hôi quá đi =''= Quần áo tôi treo trước cửa đấy . ]
[ Im -___- Tại đồ ăn hồi trưa chứ bộ . Mà sao anh biết số điện thoại của tôi ? ] Tôi vừa trả lời vừa với tay ra ngoài cửa lấy túi đồ vào .
[ Hỏi chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-la-chuyen-khong-he-de/429742/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.