Hội chợ việc làm còn chưa chính thức bắt đầu, sảnh lớn đã náo nhiệt hẳn lên.
Tiếng tình nguyện viên, nhân viên các doanh nghiệp, giáo viên hành chính của trường, tiếng ghế dựa bàn cọ xát với sàn nhà... Tất cả hòa vào nhau, khiến đầu óc Chu Chi Việt ong ong.
Đến khu vực gian hàng của Kha Việt, Trần Câu đang kiểm tra lại tài liệu và tờ rơi trên bàn. Thấy Chu Chi Việt đến, anh ta đứng dậy, mỉm cười đưa tay ra.
Hứa Ý giới thiệu: "Đây là Chu tổng, CEO kiêm nhà sáng lập Kha Việt."
Chu Chi Việt liếc nhìn anh, lịch sự bắt tay.
Xung quanh rất ồn ào, Trần Câu vẫn phải ghé sát tai nói mấy câu xã giao: "Chu tổng thật sự là tuổi trẻ tài cao, nhìn sơ yếu lý lịch của anh trên tập tài liệu mà tôi thấy hổ thẹn. Không ngờ buổi tuyển dụng này anh cũng đích thân đến, có thể thấy công ty rất coi trọng nhân tài."
Chu Chi Việt vốn ghét ồn ào, trong môi trường thế này, đến cả mấy câu xã giao cũng chẳng buồn nói, chỉ khẽ gật đầu rồi đi vào trong ngồi xuống.
Hứa Ý cũng không còn tâm trí đâu mà nhớ nhung hay hồi tưởng gì nữa, ví dụ như tình huống khó xử lúc nãy ở cửa, hay tòa nhà quen thuộc này.
Một giáo viên hành chính đến tìm cô xác nhận một số việc, nói chuyện xong thì cũng đến giờ bắt đầu hội chợ việc làm.
Cửa ra vào mở ra, một đám sinh viên ồ ạt tràn vào. Chẳng mấy chốc, sảnh lớn đã chật ních người, tiếng ồn ào náo nhiệt như muốn nổ tung.
Do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-lai-tu-dau-chung-qua/1915525/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.