Edit: Jang Jang
"Dùng miệng hút?" Chúc Vưu ánh mắt u ám, sáng quắc mà nhìn chằm chằm chỗ da ngực trắng tinh tế của nữ nhân, có chút không xác định.
Hắn không hỏi thăm qua việc nữ nhân sinh hài tử, không biết nữ tử cần trượng phu dùng miệng hút sữa ra.
Thấy nam nhân còn sững sờ ở cửa, Dung Khanh liền đem yếm trên cổ kéo xuống, tùy tay ném đi.
Đôi gò bồng đào mềm mại phồng lên lập tức nhảy ra, nhũ thịt trắng nõn rung động, giống như thỏ ngọc linh động, câu nhân vô cùng.
Nàng nâng lên hai vú tròn trịa, xoa xoa, kiều thanh kêu: "Phu quân, mau lại đây a, nãi nhi trướng đến khó chịu."
Chúc Vưu hầu kết lăn lộn, không tiếng động mà nuốt nước miếng, cả người giống bị câu hồn, si ngốc mà đi hướng Dung Khanh.
Hắn ngồi ở mép giường, đem Dung Khanh ôm vào trong ngực.
Dung Khanh dạng hai chân, khóa ngồi ở trên đùi nam nhân.
Nàng đưa cặp vú nặng trĩu của chính mình đến bên môi nam nhân, mị thanh dụ hoặc nói: "Phu quân, mau chút hút sữa ra nga. "
Đều lúc này, Chúc Vưu nơi nào còn cần nàng dụ hoặc.
Lúc trước vì nàng bụng lớn, hắn sợ nàng bị thương, vẫn luôn chịu đựng không dám làm cái gì với nàng.
Ngày thường, nàng cái gì đều không cần làm, chỉ cởi xiêm y tùy ý đứng đó, hắn đều sẽ mê muội tiến lên hôn môi nàng.
Chúc Vưu rũ mắt nhìn hai vú vì mang thai mà đẫy đà một vòng, chợt thấy miệng khô lưỡi khô, thân thể càng dâng lên một cỗ cảm giác khô nóng khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-long-ngoan-vat-thanh-thanh-man/525324/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.