Sáng hôm sau lết qua nhà bé Kiều cùng nàng đi ăn sáng.
Nói là lết chứ mình phóng như bay, có càm ràm này kia chứ được hun hít các thứ thì nó phê lên tận óc o rồi, tầm này làm gì biết mệt mà phải lết.
Tô phở sáng hôm đó cũng ngon hơn bình thường.
Rau tươi giòn tanh tách, nước phở đậm vị kết hợp với tương đen và đỏ, vị cay nồng của ớt, thoang thoảng chút chua của chanh.
Bánh phở mềm mềm dai dai ăn một miếng lại muốn ăn miếng thứ hai.
Tất cả các hương vị hòa quyện với nhau cùng với thịt bò.
À mà tô của mình làm gì còn miếng thịt bò nào, chỉ còn mùi thịt bò phảng phất thôi.
Tất cả cũng vì dại gái mà mình chuyển nhượng toàn bộ phần thịt bò qua cho bé Kiều rồi- Ăn no rồi giờ có sức chiến đấu, nay phải thắng trận nữa qua tuần sau vô chung kết ẵm giải.- Tiến lên anh, càn quét hớt.Dự kiến của mình lúc nào nó cũng sai với thực tế.
Đội hôm nay gặp là đội của thằng cha mấy tuần trước vác mặt mo qua hỏi bé Kiều làm gấu bị em nó từ chối.
Cha nội này nhìn tướng thư sinh thôi chứ bóng bánh cũng dữ thần lắm (sau hôm đấy mình mới biết).
Lại thêm cái mã đẹp trai, học sinh lớp chuyên, nhìn trên dưới trái phải đâu cũng hơn mình vậy mà bé Kiều chọn mình chứ không thèm để mắt đến ổng.
Chắc tại mình có vẻ đẹp tiềm ẩn, hê hê.- Ê Duy.
- thằng Sơn gọi mình- Gì mậy?- Lão đó hôm nọ qua lớp mình gạ bé Kiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-ma/2074531/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.