Khởi đầu thì không có gì đặc sắc lắm, lèo tèo vài mống đi qua đi lại ngó phát rồi đi, quả này tối nay ăn cuốn mệt nghỉ.- Mọi người, vô ăn nè.
- mình gọi mấy đứa cùng lớp.- Ăn rồi lát lấy gì bán mày? - thằng Cảnh càm ràm.- Ăn đi, nhiều lắm, chứ tụi bay không ăn hồi ế cũng phải ăn à.- Buôn bán chưa gì đã trù ế mậy.- Thế mày nhịn, Ngọc My, Bạch Tuyết, ăn nhé.- Ừ, cho My một ít.- Được luôn hả?- Thử đi Tuyết, Duy làm đồ ăn ngon lắm đó.
- bé My quảng cáo.Mình cắt đôi một cái gỏi cuốn và hai cái bò bía xếp lên đĩa hình cánh quạt cho bắt mắt rồi đưa cho mỗi đứa một phần.- Của hai bạn đây!- Chuyên nghiệp quá ta! - Tuyết nói.- Ăn thử đi coi được không.- Ngon!- Ngon thiệt hả, Duy cho Trang một phần với.- Đệch, tính ra là bà cũng gói mà không tin tưởng bếp trưởng gì hết hả? - mình thấy cay cay nơi khóe...mũi.- Âu biết âu, thôi mà làm đi mà.
- bé Trang nài nỉ.- Đây, của bà nè, còn cái này của Ngân.- Bếp trưởng hiểu ý ghê đó, hihihi.Tình hình có vẻ khả quan hơn, mặc dù toàn mấy đứa lớp mình nhưng ít nhất còn đỡ hơn đứng phủi ruồi.
Mục đích chính là câu khách, buôn bán đồ ăn thì quan trọng là phải cho khách hàng tiềm năng thấy món ăn hấp dẫn thì người ta mới vô mua.
Quầy nào cũng tương tự nhau nên nếu không biết chiêu trò thì có mà chờ mãn kiếp.- Mấy cuốn này bán sao vậy bạn? - có khách- Bò bía 2k/1, gỏi cuốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-ma/2074672/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.