Lúc này, Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý đã hoàn toàn ngẩn ra trước camera, hai ông bà hoàn toàn không biết nên hình dung tâm trạng của mình lúc này thế nào nữa...
Tiểu Bảo đồng ý rồi...
Không ngờ Tiểu Bảo lại đồng ý đi học...
Như vậy có nghĩa là Tiểu Bảo đã bước thêm một bước quan trọng để trở về lại làm một đứa trẻ bình thường rồi!
Nhan Như Ý kích động đến nỗi không biết dùng ngôn từ gì để hình dung tâm trạng của mình lúc này nữa: "Sùng Sơn, ông thấy chưa? Tiểu Bảo của chúng ta đồng ý đi học rồi! Thật tốt quá! Thật là tốt quá đi mất!"
"Đúng vậy! Bảo bối của chúng ta đồng ý đi học rồi!" Lục Sùng Sơn thở dài: "Cả nhà ta khuyên nhủ nó bao lâu này, nặng nhẹ cũng dùng hết rồi, không ngờ vẫn không bằng người ta nói vài câu..."
Nhan Như Ý cũng thở dài: "Trước đây tôi còn tưởng Cảnh Lễ nó làm quá, giờ xem ra, Tiểu Bảo đúng thật là rất nghe lời cô gái này!"
Sau khi vui mừng, Lục Sùng Sơn lại thấy lo lắng hơn: "Xem ra, cô gái này không hề đơn giản! Hơn nữa còn rất khó lường! Trước đây tôi quá xem nhẹ cô ta rồi... Bà có phát hiện không, tất cả những việc mà cô ta làm bề ngoài trông đều là vì muốn tốt cho Tiểu Bảo cả!"
Nhan Như Ý phụ họa theo: "Lúc trước tôi cũng không hiểu, giờ xem ra tôi cũng hiểu vì sao Cảnh Lễ và Tiểu Bảo đều thích cô ta như vậy rồi, ngay đến Đình Kiêu nhà ta còn mê mẩn cô ta nữa chứ..."
Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-mot-duoc-hai-co-vo-cua-luc-tong/2432925/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.