"Anh Tịch...!anh...!rốt cuộc anh muốn làm cái gì?" Lục Cảnh Lễ yếu ớt hỏi, anh cảm thấy vẻ mặt của Ninh Tịch lúc này thật đáng sợ.
Uống rượu xong, Ninh Tịch đeo khẩu trang lên rồi liếc Cảnh Lễ một cái, nói: "Anh trai anh."
Nói xong rồi đi thẳng về phía phòng làm việc của Tổng giám đốc.
Lục Cảnh Lễ: "..."
Làm1...!anh Hai?
1Làm = rape
Nanni2??????
2Cái gì - tiếng nhật.
Mắt thấy Ninh Tịch đã bước chân vào phòng làm việc, Lục Cảnh Lễ mới tỉnh lại từ trong nỗi sợ hãi, rồi ngay lập tức chạy như bay đến ngoài cửa chờ đợi trong bất an.
.....
Ninh Tịch chân trước mới vào cửa, chân sau Tiểu Bảo đã bay đến.
Lần này, Ninh Tịch bay liên tục một tuần nên không có thời gian gặp Tiểu Bảo.
Ôm nhóc con hôn hôn một chút thì suýt nữa không bỏ xuống được.
Sau cùng cũng nghĩ tới chính sự, bèn mềm giọng nói: "Cục cưng, con qua chơi với chú Hai con một lúc nhé, đợi cô Tiểu Tịch mười phút được không?"
Tiểu Bảo ngoan ngoãn gật đầu sau đó chạy ra ngoài tìm Lục Cảnh Lễ.
Bên ngoài, Cảnh Lễ đáng thương đã nóng ruột đến mức tim gan lộn nhào.
Nghe thấy câu mà Ninh Tịch nói với Tiểu Bảo thì phản ứng đầu tiên của anh là, mười phút...!đủ không? Anh Hai của anh không đến nỗi nhanh như vậy chứ?
Sau khi Tiểu Bảo rời đi, Lục Đình Kiêu nhìn cô gái trước mặt, ánh mắt như hóa thành sương mù dày đặc che dấu sự ưu tư trong lòng, giọng nói cũng vì đang cố ép bản thân bình tĩnh mà trở nên bình thản không chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-mot-duoc-hai-co-vo-cua-luc-tong/2433409/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.