Lúc mọi người còn đang nói chuyện, Tiểu Bảo đã viết lên quyển vở kia một con số.
"Ý, Kình Vũ viết một số 0 kìa...!đáp án chính xác là gì? Tôi nhớ không nhầm hình như bằng 0 thì phải?"
"Không sai không sai! Đáp án là bằng 0!"
"A! Kình Vũ trả lời đúng rồi!"
...
Nháy mắt, Quan Thụy, Quan Tử Dao với Quan Trí Thần thậm chí cả Lục Sùng Sơn cũng phải giật cả mình.
Quan Trí Thần cau mày nói: "Kình Vũ, em nói với anh là được rồi, đừng vẽ bậy lên vở."
Quan Trí Thần căn bản không cho đó là số không, mà những người khác bao gồm cả Lục Sùng Sơn cũng cho rằng Tiểu Bảo chỉ là tiện tay vẽ cái hình mà thôi.
Ninh Tịch liếc câu trả lời trên vở, rồi cúi người xuống dịu dàng nói với bánh bao nhỏ: "Tiểu thiếu gia, cậu làm thế không được đâu, anh trai nhỏ này không biết cách làm đề này, cậu phải viết cách làm chi tiết ra thì mới có thể giúp được cậu ấy nha!"
Tiểu Bảo chớp mắt nhìn mẹ Tiểu Tịch một cái, sau đó rất phối hợp cúi cái đầu nhỏ xuống viết loạt xoạt...
Tiểu Bảo viết càng nhiều thì vẻ mặt của mấy kẻ chờ xem kịch vui đã chuyển từ nghiêm túc đến kinh ngạc, từ kinh ngạc đến khiếp sợ, rồi cuối cùng đồng loạt biến thành kinh hãi, thậm chí có người trợn lồi hai mắt ra chen lên phía trước dài cổ ra nhìn...
Nhất là Mạc Lăng Thiên, ánh mắt anh ta càng trợn càng lớn, con ngươi cũng sắp dính lên trang giấy rồi: "Ớ...!Đệch!!! Tiểu Bảo bị Archimedes1 nhập vào người à?"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-mot-duoc-hai-co-vo-cua-luc-tong/2433781/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.