Tuy Hạ Hoằng Văn muốn uống rượu, nhưng đứa nhỏ Hạ Mộc Ngôn này từ trước đến nay chưa bao giờ quan tâm mình như vậy.
Ông chép miệng: “Trước đến giờ ba đều thích uống rượu, con lại còn muốn quản!”
“Sức khỏe của mình thế nào bản thân ba còn không rõ sao? Đáng ra ba có thể sống đến một trăm tuổi, nay nhất định phải vì vài hớp rượu này mà vô duyên vô cớ sống ít đi vài chục năm, ba vui sao?” Hạ Mộc Ngôn nhướng mày nói: “Cái gì mà uống thuốc bồi bổ tráng kiện? Con thấy ba uống ít vài ngụm rượu thì tốt hơn đấy!”
“Được được được, đứa con gái này không hiểu chuyện thì thôi, một khi hiểu chuyện rồi thì lại thích lải nhải.” Hạ Hoằng Văn bất đắc dĩ phất tay, ý bảo dì Cầm đang không biết phải làm sao mang rượu đi.
Thẩm Hách Như từ nãy đến giờ không xen được vào đột nhiên cười nói: “Mộc Ngôn Mộc Ngôn về lần này… thật sự thay đổi quá nhiều…”
Hạ Mộc Ngôn ôn hòa nhìn bà ta: “Dì Thẩm lấy ba con mười mấy năm rồi, thói xấu uống rượu của ba không những dì mặc kệ, mà còn thường xuyên để mấy người người nhà họ Thẩm đưa rượu cho ba. Đây là thật lòng muốn gây khó dễ cho dạ dày của ba con sao?”
“Mộc Ngôn Mộc Ngôn, con hiểu lầm rồi, tính ba con cố chấp thế nào con cũng biết mà, dì khuyên có được đâu…” Mặt của Thẩm Hách Như vẫn giữ ý cười, rõ ràng có vài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-mot-nguoi-no-mot-doi/1728638/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.