Chương 1339:
Sau khi trả lời vài tiếng như vậy, nghe thấy tiếng đối phương tắt máy, cô mới ngã thẳng xuống giường, đắp chăn lên ngủ tiếp.
Chừng nửa tiếng sau, cửa phòng bỗng nhiên bị gõ vang.
Phong Lăng mở to mắt, tưởng rằng mình đã ngủ một mạch tới sáng ngày hôm sau nên mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ. Hơn mười giây sau, cô mới khôi phục lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía cánh cửa đã im lặng sau khi vang lên vài tiếng gõ, cô vén chăn lên đi ra đó. Vừa mở cửa, Phong Lăng đã nhìn thấy Kiều Phỉ cầm một hộp cơm giữ nhiệt và khay đựng trái cây có hoa quả đã được gọt sẵn trong tay, đồng thời anh ta còn xách theo một chai sữa tươi không biết mua được từ chỗ nào.
Cửa phòng mở ra, thấy trạng thái ngủ đến mức mơ mơ màng màng, ngay cả tóc tai vẫn còn hơi rối xù của Phong Lăng, không hiểu sao Kiều Phỉ lại cảm thấy đáng yêu, anh ta nhíu mày với cô: “Ngây ra đó làm gì? Tôi tới đưa cơm cho cô, tránh ra, để tôi đi vào.”
Phong Lăng vẫn ʍôиɠ lung, gật gật đầu rồi lui về phía sau một bước. Kiều Phỉ đi vào trong, đặt những thứ mình mang tới lên chiếc bàn cạnh gường của cô, đánh mắt ra hiệu bảo cô ăn. Anh ta thấy Phong Lăng vẫn còn đứng chôn chân bất động ở đó thì cười nói: “Vẫn chưa tỉnh ngủ à? Nhanh tới ăn cơm đi.”
Lúc này, Phong Lăng mới xem như đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-mot-nguoi-no-mot-doi/1731050/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.