Dịch: Thanh Dạ
Tôn Vân đi đến văn phòng chủ tịch với tâm trạng nơm nớp lo sợ.
Cô ta không bao giờ ngờ đến, tập đoàn Phi Phàm lại trao trả “Đông Phương Vận” cho Diệp Giai Ngưng. Điều cô ta càng không thể ngờ đến đó chính là, mình lại được thăng chức lên làm trợ lý cho chủ tịch. Tất nhiên, vị chủ tịch này họ Diệp, chứ không phải họ Mạnh.
Cô ta mang theo vẻ mặt hoảng sợ đi đến trước cửa phòng chủ tịch, lòng bàn đổ đầy mồ hôi vì căng thẳng, đứng ở trước cửa do dự không biết tiếp theo đây phải đối đáp như thế nào mới vẹn cả đôi đường.
Trên đường đi, cô ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi, cho dù Diệp Giai Ngưng có mắng cô ta như thế nào, cho dù có quở trách cô ta như thế nào, cô ta sẽ giữ nguyên nụ cười ở trên môi! Cô ta chỉ là một người mới tốt nghiệp cấp ba thôi, phải lăn lộn giữa tầng lớp trung lưu trong một công ty lớn, điều đó dễ dàng sao? Cô ta không muốn vứt bỏ chén cơm vàng này đâu.
Cô ta sắp xếp lại những dòng suy nghĩ trong đầu, điều chỉnh lại vẻ mặt, lúc này mới cong ngón tay lên, gõ nhẹ vào cửa.
Nghe thấy tiếng đáp lại “mời vào” của Mạnh Phi Phàm. Cô ta lấy hết can đảm, bước vào trong phòng.
Mạnh Phi Phàm mặc bộ âu phục thẳng thớm ngồi ở phía sau chiếc bàn chủ tịch lớn, vẻ mặt có chút nghiêm nghị.
Trái tim của cô ta đập “thình thịch” trong chốc lát, ngay lập tức cô ta nở một nụ cười trên mặt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-muon/1706700/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.