Dịch: Thanh Dạ
Trong thang máy, cô đưa tay đè lên trái tim đang liên tục đập thình thịch, nhìn chính mình trong gương. Trên gương mặt trắng nõn đó, năm dấu tay đỏ chót thoắt ẩn thoắt hiện. Cô chỉ muốn có một cuộc sống yên bình thôi. Nhưng lúc nào cũng có tai ương ập đến.
Cuối cùng thang máy cũng đến lầu một, cửa vừa mở ra, cô mang theo nổi chán chường đi ra ngoài, lúc cô mở ba lô tìm ví tiền và túi xách, lại nhận ra trong ba lô chẳng có thứ gì. Cô nhớ lại, có lẽ lúc nãy cô đã để quên ở phòng làm việc trong hội trường rồi.
Cô sợ quay trở lại đó sẽ gặp lại bốn cô gái kia, vì thế cô ngồi lại trên chiếc ghế đặt ở chỗ rẽ ban nãy vừa ngồi, bình tĩnh chờ mọi người tan tiệc.
Lúc hai mắt đang đánh lô tô với nhau thì cô nghe thấy tiếng giòn vang của giày cao gót đi trên nền đá cẩm thạch. Ngay sau đó, cô nhìn thấy thang máy dành riêng cho hội trường có vài nhóm quý cô ăn mặc lộng lẫy lục đục đi ra.
Diệp Giai Ngưng vội vàng trốn ra phía sau cái cây, sợ bị bốn cô gái kia bắt gặp.
Những nhóm quý cô đó, có nhóm thì hai ba người nói chuyện với nhau, hoặc có nhóm sẽ đi cùng với một người đàn ông mặc âu phục, giả vờ tỏ ra thẹn thùng chỉ mỉm cười không nói tiếng nào.
Đoàn người cuối cùng bước ra khỏi khách sạn. Diệp Giai Ngưng nhìn đồng hồ, đã mười một giờ đêm rồi. Giờ này mà cô còn chưa về nhà, chắn mẹ sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-muon/1706843/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.