- Bành Siêu?
Tiêu Trần nhíu mày
- Đúng Bành Siêu làm ăn đen tối, kinh doanh những sản nghiệp của xã hội đen, giống như quán bar, karaoke, cửa hàng cầm đôg,…
Trinh Văn Văn nói xong, thở dài một hơi.
Nếu như Dương Kiến Phi muốn mượn Bành Siêu để bức bách Tiêu Vũ Phỉ, thì Tiêu Vũ Phỉ thật khó có thể ngăn cản.
Hoặc là thỏa hiệp, gả cho Dương Hạo, hoặc là công ty bị người ta làm cho sụp đổ?
- Triệu Bưu so với Bành Siêu thì như thế nào?
Trình Văn Văn hơi lộ ra khinh thường nói:
- Triệu Bưu chỉ có thể làm chủ một con phố, mà Bành Siêu là ảnh hưởng cả Thành phố Lan Ninh.
Tiêu Trần nghiêm túc nhìn Trình Văn Văn nói:
- Hình như ngươi rất hiểu cách cục của Thành phố Lan Ninh?
Trình Văn Văn lóe lên một vẻ bối rối, rất nhanh liền giả bộ bình tĩnh nói:
- Cái này cũng không phải bí mật gì, chỉ cần để tâm một chút, mọi người đều có thể biết.
- Được, ta đã hiểu!
Tiêu Trần không để ý vấn đề của Trình Văn Văn nữa, mà nghĩ giải quyết vấn đề của Tiêu Vũ Phỉ như thế nào
Tóm lại, khó không phải ở Dương Kiến Phi cùng Dương Hại, mà là ở Bành Siêu.
Sau khi giải quyết mối uy hiếp là Bành Siêu rồi, Dương Kiến Phi cùng Dương Hạo chỉ là cọp giấy, không đáng nhắc tới.
Trinh Văn Văn nhìn Tiêu Trần nói:
- Chuyện này, tuy rằng ngươi không giúp được gì, nhưng nếu có thể, hy vọng ngươi có thể quan tâm đến sinh hoạt bình thường của Tiêu tổng. Phải nói bây giờ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nghiet-tien-hoang-tai-do-thi/1040605/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.