Tô Vũ Khởi chen qua dòng người tiến vào khu B, quả nhiên thấy rất nhiều người đang xếp hàng chờ ký tên. Cô nhìn đi nhìn lại các nhϊế͙p͙ ảnh đang ngồi, không có người nào có tuổi tác tương đương với Tân Lạc Ngữ, lấy di động ra gọi, vừa gọi vừa nhìn khắp nơi.
Điện thoại vang lên rất lâu nhưng không có người bắt máy, đành gửi một tin nhắn qua. Rốt cuộc có phải là em ấy không nhỉ? Cô hơi thất vọng, các cô biết nhau lâu rồi, nếu như thật em ấy đang ở đây thì hai người có thể gặp nhau vừa khéo. Người bạn này thật sự hiếm có.
"Này! Vũ Khởi!"
Tân Lạc Ngữ thì tìm không thấy, đã có Trương Mạn lập tức xuất hiện. Cô ấy ôm một quyển sưu tập dày cộp hớn hở nhảy đến trước mặt Tô Vũ Khởi, cao giọng ồn ào: "Haha, chị lấy được chữ ký rồi!"
"Chị rất thích tranh ảnh à?"
"Ừ ừ, thích sao không, chị thích nhất là phong cảnh đẹp. Cuối cùng hôm nay cũng đạt được tâm nguyện rồi! À, sao Hàn Yên không đi cùng em?"
"Chị ấy ở khu A cùng với Kiều Hi, chúng ta đi đi."
"Ok."
Hai người cùng nhau trở lại khu A, Cố Hàn Yên cũng vừa kết thúc "giao lưu kỳ thú" với Kiều Hi. Trương Mạn thấy dáng vẻ hai người đang rất hí hửng giống như đầu trộm đuôi cướp liền buồn bực hỏi: "Hai người nói chuyện gì mà hợp ý thế?"
"Không có gì, chia sẻ với Hàn Yên chút kiến thức thôi." Kiều Hi nháy mắt với Cố Hàn Yên, "Lấy được chữ ký chưa?"
"He he, dĩ nhiên, tớ là người đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nguoi-co-don/1340868/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.