Cố Hàn Yên không ngờ Tô Vũ Khởi sẽ khóc, tay chân luống cuống lau nước mắt trêи mặt cô, sốt ruột cất lời, không ngờ lại lặp lại sai lầm ngu ngốc lần nữa.
"Vũ Khởi, chị, chị xin lỗi."
Câu nói này giống như một con dao xé toạt vết thương trong lòng Tô Vũ Khởi, làm cho cô cảm thấy đau đớn vô cùng, quả nhiên Cố Hàn Yên lại hối hận nữa rồi?
"Có phải chị lại nhất thời xúc động không?" Vành mắt Tô Vũ Khởi đỏ hoe, thút thít nói, "Cố Hàn Yên, em biết chị không chấp nhận được tình cảm này của em, em cũng biết chị không thể đáp lại trái tim em, nhưng mà xin chị có thể đừng lợi dụng tình cảm của em đối với chị mà mang em đem ra làm trò thử nghiệm để thỏa mãn trí tò mò được không? Chị không yêu em, xin đừng trêu chọc em nữa!"
Cố Hàn Yên lúc này mới hiểu, chính vì bản thân nhiều lần chạy trốn mới để lại ám ảnh sâu sắc cho cô bé này, để cho cô ấy nghĩ mình lấy cô ấy ra làm trò đùa.
"Vì chị không kìm lòng nổi, được gặp em chị không làm chủ được lòng mình. Xin lỗi em! Vũ Khởi, lẽ ra chị không nên chạy trốn, chị để em chịu ấm ức rồi, xin lỗi. Hiện tại chị đã hiểu, hiểu rất rõ lòng mình, chị yêu em…"
Tô Vũ Khởi quay mặt sang một bên, "Em không muốn nhận sự thông cảm hay thương hại gì từ chị hết, không thích là không thích, vì sao còn phải cho em hy vọng làm gì, vì sao còn nói mấy lời này với em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nguoi-co-don/1340888/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.