Rời khỏi công ty, như trong dự kiến, Cố Hàn Yên nhìn thấy bên kia đường một bóng hình quen thuộc.
Có lẽ Giang Thành đã đến từ rất lâu, hắn đứng dựa vào trạm xe buýt, hết nhìn đông ngó tây, lại thỉnh thoảng cúi đầu xem đồng hồ đeo tay.
"Này, Hàn Yên, kia không phải là bạn trai của em sao, chắc nóng lòng muốn đón em về nhà đây mà!" Trương Mạn lắc lắc cánh tay Cố Hàn Yên, ra vẻ hâm mộ nói: "Ôi thật là chu đáo!"
Cố Hàn Yên thản nhiên trả lời: "Không phải bạn trai chị cũng đưa đón chị đấy sao."
Trương Mạn thở dài: "Nói thì nói vậy thôi, gần đây anh ấy đang đi công tác, không thấy mặt mũi đâu."
Trần Sâm vừa nhìn Cố Hàn Yên, vừa nhìn Giang Thành ở đối diện, bĩu môi không nói gì.
Lúc này Giang Thành cũng nhìn thấy Cố Hàn Yên đi ra, vội vàng băng qua đường, vừa bước đến đã hào hứng nắm tay cô nói: "Hàn Yên, nghỉ làm rồi à? Anh đến đón em, chúng ta về chung luôn nha?"
Cố Hàn Yên vừa ngại ngùng Trần Sâm và Trương Mạn còn đứng bên cạnh, vừa không muốn làm cho Giang Thành lúng túng, nên để mặc cho hắn tiếp tục nắm tay. Cô quay sang hai đồng nghiệp nói lời tạm biệt, "Vậy em đi trước nhé, chúc hai người đi chơi vui vẻ."
"Biết rồi biết rồi, đi nhanh đi." Trương Mạn đẩy cô về phía trước, trêu ghẹo nói: "Người ta chờ em đến sốt ruột rồi!"
"Vậy chúng tôi đi trước nhé, tạm biệt!"
Giang Thành cất lời chào hỏi, còn cố ý quét mắt nhìn Trần Sâm vài lần, hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nguoi-co-don/1340934/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.