• BRENNA'S POV
Đã một tháng trôi qua, không ngày nào là tôi không nhung nhớ anh, anh không tới, tôi cũng không bỏ đi, có vẻ như anh đã thực sự rời khỏi tôi. Tôi không còn khóc, nhưng cũng chẳng thể cười dù chỉ một lần, những chị em cùng phòng cũng chẳng thể nói chuyện với tôi.
Ngày đấu giá đã tới, bọn chúng đưa cho mỗi người chúng tôi những bộ nội y gợi cảm. Tôi được đưa cho bộ nội y ren trắng, tôi nhanh chóng mặc vào, đứng ngắm mình trước gương, tự nghĩ xem biểu hiện của gã Nat sẽ như thế nào khi nhìn thấy tôi trong bộ dạng này. Tôi nhờ các chị em cùng phòng trang điểm lên, uốn hộ mái tóc, vì xưa nay tôi không biết làm những thứ như thế này đâu. Họ không ngừng khen ngợi tôi xinh đẹp và khêu gợi, nhưng tất cả mọi lời đó tôi chỉ muốn xuất phát từ miệng gã Nat.
Chúng tôi di chuyển tới hội trường, họ đọc tên từng người ra để bắt đầu cuộc đấu giá... Đến lượt tôi rồi, tôi đứng đấy, chưng cái thân thể này ra cho bọn háo sắc kia chiêm ngưỡng. Ngó xung quanh hội trường, chỉ hi vọng một chút thôi nhưng vẫn không thấy anh ta. Cuối cùng có một gã già khòm bỏ một số tiền cao ngất ngưỡng ra để mua tôi chỉ vì tôi còn trinh, vì lo ngó quanh mà tôi chả biết mình được bán với giá bao nhiêu.
Kết thúc buổi đấu giá, Tôi được người của gã 'đưa về dinh', dắt vào một phòng ngủ để chờ lão già đó, ngồi trên giường với bộ nội y đấy, lão từ trong phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nham-ga-toi-pham/1761973/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.