Brenna cần được nhắc lại những điều mình vừa nghe. Cô nhíu mày, đầu óc chập chờn trong sự chối từ. Không hiểu từ lúc nào mà Brenna cảm thấy cứ bồn chồn và yếu đuối. Hắn buông đôi tay hắn ra khỏi người Brenna, giữ khoảng cách một duỗi tay và cẩn trọng quan sát từng phản ứng của cô, Brenna ngồi kế bên, thẫn ra như một con ngốc. Điều duy nhất Brenna có thể nghĩ được lúc đó là mình muốn được hôn, chuyện đó thực sự quá rõ ràng nhưng hắn ta không làm thế. Nếu là lúc trước, có lẽ hắn đã miễn cưỡng cô rồi không chừng.
"Nếu em đã không muốn tôi sẽ không bao giờ miễn cưỡng em nữa. Dù chỉ một lần. Vì thế, tôi thành thật xin lỗi những chuyện trước kia. Tôi sẽ để em đi. Từ giờ em có thể yên ổn sống cuộc sống của em không cần phải bận tâm thêm bất cứ điều gì nữa."
Đây chính là điều mà Brenna đã luôn muốn, nhưng không hiểu sao cái cảm giác bị từ chối này lại khiến cô thấy mắt mình hơi cay cay. Qúa lịch sự, lịch sự đến đau đớn. Hắn chưa bao giờ lịch sự như thế. Con người của hắn rất thô kệch, lại thô lỗ. Dù sao mười năm cũng không phải là con số ít, mười năm có thể thay đổi một con người là điều hiển nhiên. Ngay cả bản thân Brenna cũng chẳng còn như trước.
"Tôi hiểu" Brenna thở đều, lấy lại giọng nói, lòng tràn ngập xấu hổ
"Được rồi, em không cần tiếp tục làm việc. Bạn của em... cô ta tên gì ấy nhỉ?"
"Maris Harris" Brenna lạnh lùng trả lời, giọng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nham-ga-toi-pham/386825/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.