Mùa hè năm lớp 8, Chu Cảnh Minh quyết tâm cắt đứt quan hệ với “bọn họ”.
Ý định này đã nhen nhóm từ năm lớp 6. Sang lớp 7, cậu bắt đầu có ý thức tránh xa nhóm ấy. Không vì lý do gì khác, chỉ đơn giản là cậu thấy việc chơi với một đám con gái thật mất mặt. Có lẽ cậu đã chịu đủ những lời trêu chọc của bạn bè, đủ những tiếng gọi “Vi Tiểu Bảo” từ miệng người khác, đủ cả những lời người lớn bảo rằng con trai mà cứ chạy theo con gái thì chẳng có tiền đồ—
Tóm lại, cậu đã quyết tâm và bắt đầu lên kế hoạch rời khỏi nhóm một cách lặng lẽ.
Nhóm có sáu người: Giang Minh Châu, Vạn Thanh, Trương Chú, Từ Giai Giai, Chu Cảnh Xuân và cậu. Bọn họ cùng học chung một trường mẫu giáo, cùng vào tiểu học, và hiện tại cũng học chung một trường cấp hai. Nếu không có gì bất ngờ, sau này sẽ lại cùng vào cấp ba… cứ như thế mãi không dứt.
Tiếng ve trên cây hòe ngoài cửa sổ râm ran, chiếc quạt cây bên cạnh vẫn ù ù thổi. Chu Cảnh Minh nằm sấp trên bàn học làm bài tập hè. Đầu tiên, cậu nghe thấy tiếng nói chuyện rôm rả từ xa vọng lại, sau đó có người gọi to:
“Chu Tiểu Minh? Chu Tiểu Minh—”
Cậu bực mình ném bút xuống bàn, phiền chết đi được, không đáp.
Nhưng nhà cậu ở tầng một, đám người bên ngoài nào chịu bỏ cuộc? Khi cậu nhắm mắt giả vờ ngủ, vài cái đầu đã thò vào cửa sổ, ngó vào phòng cậu. Thấy cậu nằm gục trên bàn, bọn họ liền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nhau-dong-vat-deu-cam-thay-sau/1871145/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.