Cô lại nhìn thấy anh, sau năm năm. Khuôn mặt anh hiện ra ở quầy hàng đối diện cách chỗ cô đứng khoảng cách bằng hai lối đi. Chỉ là một cái ngẩng đầu thoáng qua cho cô nhìn thấy mặt anh. Nhưng đó chắc-chắn-là-Sơn-của-cô. Cảm giác lúc ấy ngực cô thắt lại, giống như có một tấm lưới dệt mảnh chắc thít lấy. Mọi tế bào bị dồn nén đến cực điểm, nhưng không thể bung ra, càng thít chặt, càng đau đớn. Đột nhiên, tấm lưới ấy biến mất, chỉ trong một giây. Các tế bào vụn vỡ. Anh vừa đi qua tầm mắt của cô, nhanh như một cơn gió.
Trung tâm thương mại buổi chiều người qua lại đông như mắc cửi. Cô giống hệt một con gà mái hoảng loạn chạy tao tác giữa các quầy hàng. Anh chỉ vừa mới đi ngang qua đây thôi. Lòng cô tràn đầy hy vọng hoang mang. Sau năm năm, kế từ khi anh biến mất – biến mất hoàn toàn không để lại một dấu vết, cô phải gặp được anh. Cô phải gặp!!! Phải gặp… Vân chạy cật lực hơn nữa. Nhưng anh như biến mất giữa biển người. Biến mất một lần nữa. Toàn bộ sức mạnh trong con người cô sụp đổ. Cầu trời, nếu như ông trời có thật, hãy để cô gặp lại anh. Nghĩ lại khoảng thời gian năm năm qua, chưa có đêm nào cô ngủ mà không mơ những giấc mơ có anh. Trong những giấc mơ đó, khuôn mặt của anh, hình dáng của anh khi nào cũng hiện lên rõ ràng, sắc nét. Từ mái tóc cắt mềm mại, đến đôi mày rậm, sống mũi thẳng, cái cằm cương nghị, đến dáng người cao và bờ vai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nhu-o-cua-so-mo/1999439/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.