Mùa Xuân gặp Vân ở trước cửa cơ quan phát hành sách, lúc cô đang ôm xấp bản thảo vừa lấy từ trong cốp xe ra, vừa hấp tấp bước lên bậc thềm, vừa một tay xốc lại chiếc túi lớn đeo ở bên vai. Mùa Xuân kêu lớn:
- Hey, Lady!
- Xuân à? Tổng biên tập đang ở trong phòng đúng không?
- Yes, Lady. Này chị sao lại hớt hơ hớt hải thế hả?
- Sếp gọi chị tới gặp gấp.
- Ôi dào! – Mùa Xuân chu mỏ lên. – Cái “pè ziè” đó cần ai gặp ai, bao giờ cũng chả nói “Gấp này” “Gấp nọ”. Tới gặp chứ có phải đi gấp quần áo đâu. Này, có chuyện này gấp hơn đây này!
- Chuyện gì?
Cô gái làm bộ giận dỗi:
- Hôm nay sinh nhật em. Vậy mà chị không nhớ gì cả.
Thấy chị đồng nghiệp đứng vẻ áy náy, Xuân đập vào vai Vân, phì cười:
- Nhìn chị kìa. Em biết thừa. Chị đến ngày sinh của mình còn chả nhớ ấy chứ! Tối nay bảy giờ ở trung tâm CTL. Chị phải đến đấy. Tiện thể em giới thiệu chị với bạn trai em. Vậy nha, nhớ mang váy với lại trang điểm đấy!
Xuân nhắc Vân như vậy, vì cô hiếm thấy khi nào chị mặc váy. Chỉ trừ có buổi tiệc nào quan trọng bắt buộc, Xuân mới thấy chị mặc. Phí của! Cô từng chép miệng! Thân hình mảnh mai của chị ấy mà mặc váy chiết eo thì… chậc chậc…
Vân chia tay cô em đồng nghiệp, trong đầu vẫn luẩn quẩn những câu nói ríu rít của cô ta. Xuân chỉ kém Vân có hai tuổi thôi, mà tính vẫn nhí nha nhí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nhu-o-cua-so-mo/1999445/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.