Không biết vì sao Lam Dao lại sợ người trước mắt.
Bây giờ tay nàng bị hắn đè chặt, chân lại bị hắn đẩy ra, không thể động đậy làm nàng hoảng hốt, nước mắt không khống chế nổi chảy ra ngoài.
Hắn không hung mãnh thao nàng, mà chậm rãi cắm côn th*t vào trong. Hắn thưởng thức biểu tình của nàng, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng theo tiểu huyệt chậm rãi nuốt vào mà bộ dạng khó nhịn, làm cho hắn ý loạn tình mê.
Từ khi Tử Dương rời khỏi Lam Dao, nàng không có tiếp xúc với nam nhân, tiểu huyệt lại căng chặt như chưa phá màng trinh, côn th*t lớn như vậy làm nàng không thích ứng.
Nàng uốn éo người, với ý đồ tránh thoát đi.
Hắn buông tay nàng ra, xem mình đã cắm vào trong thân thể nàng, nàng còn có thể làm gì.
Lam Dao lại đẩy ngực hắn ra, nhưng vô dụng, mình ở trước mặt hắn như con mèo nhỏ đối diện với mãnh hổ.
Hắn thích thú nhìn nàng phản kháng, nàng càng dùng lực đẩy hắn, hắn gặm cổ nàng càng hăng hái. Theo sát còn có côn th*t lớn bắt đầu đâm mạnh vào tiểu huyệt non mềm của nàng.
Lam Dao bị cắm khóc hu hu:
- Quá lớn, ngươi nhẹ một chút...
Hắn vỗ mạnh cái mông tròn tròn của nàng, hỏi:
- Đau thật sao?
Lam Dao gật đầu.
Hắn cười nhẹ nói:
- Được rồi, làm chậm rãi.
Lam Dao cho rằng mình có thể thoải mái một chút, kết quả hắn đẩy hai chân nàng ra, đè chặt lên trên ngực, làm tiểu huyệt và cúc huyệt nàng đều lộ ra.
Lam Dao nghĩ thầm rằng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nu-du-tang/365355/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.