- Nhưng anh ấy đã mất không lâu sau lần đón năm mới cuối cùng bên em…
- Anh… Anh xin lỗi …
Mạnh và Nhã ngạc nhiên nhìn Lâm. Cô chỉ nhoẻn cười:
- Không có gì đâu ạ! Chuyện cũng qua rồi!
- Đó là lý do em về Việt Nam hả?
Khiết Nhã hỏi. Tuệ Lâm gật đầu:
- Có lẽ vậy. Nhưng cũng vì thế mà em được quen biết em chị. Có lẽ là có duyên anh chị nhỉ?
Tiến Mạnh phá ra cười lớn:
- Cũng vì thế mà quen biết Lý Đoàn Duy!
Lâm tắt cười ngay khi nhắc tới cái tên ấy. Nhìn đồng hồ cũng đã hơn 11 giờ, Tiến Mạnh vẫn chưa thấy Đoàn Duy đến. Anh tìm cớ:
- Thôi anh lên lầu tắm! Lát mình có trò chơi ngay thôi mà!
Mạnh chạy lên phòng và gọi điện thoại cho Đoàn Duy. Anh chàng vừa mới mua quà cầm tay xong:
- Chuyện gì thế?
- Không đến à?
- Mới 11 giờ.
- Chỗ cậu tới nhà Khiết Nhã không gần đâu. Tiết kiệm thời gian đi!
- Mà tại sao tớ phải tới chứ?
- Cậu không tới thì cậu tự bắn vào chân mình đấy. Nói bao nhiêu đó đủ rồi!
Nghe giọng Tiến Mạnh có vẻ bực dọc. Duy nhăn mặt ôm hộp quà và bó hoa ra xe:
- Chẳng lẽ lại đi tay không? Thằng này điên thật.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Khiết Nhã và Tuệ Lâm đem một ít trái cây ra ngoài phía hồ bơi cùng tâm sự. Khiết Nhã thấy Lâm hơi buồn. Nhã hỏi:
- Anh Mạnh vô tình khơi lại nỗi đau của em à?
- Không. Em đã có thể mỉm cười tức là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nua-duoc-khong/2562311/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.