+ Bệnh viện
Zan đã thành công trong việc cắt đuôi Zin và Ann để tới bệnh viện này thăm anh. Zan tự nhủ chỉ đến một lát sẽ đi nhưng bước chân như có gì đó kéo lại...bước không nổi
Anh nằm đây được hai năm vẫn hôn mê chưa tỉnh lại nhưng người đó vẫn không hay biết cũng chưa một lần đến thăm. Phải chăng người đó vô tâm hay là đó chính là kết quả anh mong muốn. Anh và người đó đều quan trọng với cô, cô không thể làm tổn thương bất cứ ai. Cô yêu anh nhưng chẳng thể nói ra, chỉ có thể thì thầm khi anh đang chìm trong giấc ngủ. Anh yêu người đó nhưng lại muốn chia tay. Để vòng tình yêu luẩn quẩn giữa ba chúng ta cứ tuần hoàn mãi mà chẳng tới đích. Liệu có cần một người kết thúc tất cả ?
- Anh à, sao yêu lại khổ như vậy, con người sinh ra là để yêu sao, nếu anh cứ nằm đây thì bao giờ anh mới có hạnh phúc, bao giờ em mới chấm dứt đau khổ.
- Em không bỏ rơi anh cũng không có nghĩa là không tìm được tình yêu mới đâu nhé !
- Sao anh không nói gì vậy ? Hay là anh không muốn nghe em nói ?
- Lúc trước anh hỏi nhiều như vậy, em rất khó chịu. Nhưng nếu bây giờ anh hỏi một câu em sẽ rất hạnh phúc đấy !
- Nếu anh không tỉnh dậy thì em sẽ đá bay anh xuống giường đó.
- Năn nỉ anh đó !
-...
Dù cô có dọa nạt, hò hét, năn nỉ hay dịu dàng thì anh vẫn nằm đó, im lìm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-phai-oan-gia/517759/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.