Chương 104: “Sốt cao nói mớ, gọi tên người khác”
Hoắc Minh Dương không lên tiếng nữa, Diệp Tĩnh Gia muốn ở cùng thì cứ ở cùng, anh muốn làm gì thì làm.
Chỉ là không ai biết được tim cô đang nhỏ máu.
Trời mưa rất lớn, cô gần như nghiêng hết ô về phía Hoắc Minh Dương, nước mắt rơi xuống hòa cùng với mưa, tâm trạng nặng nề, có một chút đau lòng không thể nói rõ.
Tôi… phải khuyên anh thế nào anh mới chịu nghe đây.” Cô giúp Hoắc Minh Dương mang áo vào, anh muốn đẩy ra nhưng không tránh được.
Hoắc Minh Dương cố gắng tự đi lại bằng sự trợ giúp của thiết bị.
“Bên ngoài đã không còn ai, cô còn ở đây với cậu ta.” Sự xuất hiện của Lữ Hoàng Trung khiến Diệp Tĩnh Gia bất ngờ, mà Lữ Hoàng Trung thấy hốc mắt Diệp Tĩnh Gia đỏ bừng: “Sao cô lại khóc rồi.” Lữ Hoàng Trung không ngờ cô lại khóc, không có chuyện gì cũng khóc. “Tôi có chút không khỏe.” Diệp Tĩnh Gia sờ mặt, không biết là nước mưa hay nước mắt.
“Tôi ở cạnh anh ấy một lúc.” Mưa to như thế, cô lo Hoắc Minh Dương lại đổ bệnh, lòng không muốn anh chịu khổ chút nào.
“Cô kệ cậu ta đi, cậu ta thích ở đây. Cô để cậu ta ở đây một mình là được rồi.” Nếu Diệp Tĩnh Gia có thể vô tâm một chút thì đã không khiến tính cách Hoắc Minh Dương trở thành thế này.
Diệp Tĩnh Gia cũng hiểu được điều này, nhưng cô vẫn không yên tâm để Hoắc Minh Dương một mình: “Tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-phai-tong-tai-tan-phe/2367288/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.