Nhìn biểu tình trên mặt hoàng đế bệ hạ, Diêu Yến Yến phụt cười, ngồi ở trước bàn, một tay chống cằm nhìn hắn nói: " Bệ hạ, thần thiếp lừa người thôi, thần thiếp làm sao làm được nhiều đồ ăn như vậy?" Nàng vươn hai tay cho bệ hạ nhìn: " Người mau nhìn xem đôi tay này của thần thiếp, nếu mà nấu ăn nhiều lần, liền trở nên thô xấu, vậy phải làm sao bây giờ?"
Hoàng đế bệ hạ nhẹ nhàng thở ra, lập tức cầm hai tay của nàng mà vuốt ve một chút, thở dài: " Vất vả cho nàng rồi, về sau việc nấu ăn này liền giao cho đầu bếp đi, trẫm sao nỡ nhẫn tâm nhìn nàng làm lụng vất vả, chỉ cần có phần tâm ý này của nàng, là đủ rồi."
Diêu Yến Yến hờn dỗi mà liếc mắt nhìn bệ hạ một cái, lại thấy ánh mắt bệ hạ dao động, cũng không dám đối diện với nàng.
Diêu Yến Yến ngạc nhiên hỏi: " Bệ hạ, sao người lại không nhìn thần thiếp?"
Hoàng đế bệ hạ đã đổ đi ba món đồ ăn, lại nói dối nàng, giờ phút này chột dạ thật sự, đâu có dám đối diện với ái phi? Nhưng mà một lời nói dối đã nói ra, cũng chỉ có thể bịa ra thêm một lời nói dối khác để che lấp, hoàng đế bệ hạ vắt hết óc, cũng chỉ có thể miễn cưỡng nghĩ ra được một lý do mới, nói: " Ái phi vì trẫm mà cực nhọc làm đồ ăn, trẫm lại đem chúng ăn hết sạch, không để lại cho nàng chút nào, trẫm thật sự rất áy náy."
Diêu Yến Yến lắc đầu nói: "
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-phi-la-mau-nghi-thien-ha/293989/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.