Edit: Pe Heo
***
Gần 7 giờ Dạ Hề Hề mới tỉnh, do mệt mỏi một đêm nên trong mắt cô tràn đầy uể oải.
Cô giật giật thân thể, có chút khó chịu, giương mắt nhìn lên chợt phát hiện có người đang ôm mình.
Cô ngẩng đầu nhìn về chiếc cằm cứng rắn kia, phát hiện vài cộng râu lún nhún, lúc Dạ Hề Hề biết là chú Trạch liền khẽ cười, nhẹ nhàng lấy tay anh ra, sau đó chậm chạp ngồi dậy, cô cố gắng không khiến anh thức dậy.
Ngồi ở một bên, nhìn chú Trạch, chú ôm mình ngủ lúc nào nhỉ? Cô gãi đầu một cái, quỳ lên nhìn gần xuống, chú hình như là rất mệt mỏi… Lòng cô chợt đau đớn, cô vươn tay nhẹ nhàng sờ cằm anh, ngón tay lạnh lẽo của cô trêu chọc vài sợi râu mọc ra sau một đêm, nhẹ nhàng, cẩn thận, giống như sợ làm gãy chúng, không ngờ lại nhiều thế, Dạ Hề Hề sờ sờ cũng không biết qua bao lâu.
Khì nhìn mặt anh liền thấy gò má trắng nõn có thêm vài phần uể oải, tuy rằng vẫn đẹp trai như trước, nhưng cô nhìn lại cảm thấy khó chịu, cực kỳ khó chịu.
Khe khẽ quệt mồm, nhẹ nhàng dựa sát vào rồi hôn một cái lên mặt anh.
“Chú này, ngày hôm qua Hề Hề hôn bố, bố liền thật vui vẻ, mong chú cũng có thể vui vẻ như vậy.” Cô nhỏ giọng thì thầm, nói xong chuẩn bị rời giường rót nước uống thì cổ tay bị nắm lại ngay sau đó cô liền bị kéo vào lòng ai kia, Dạ Hề Hề “Ơ” một tiếng, chỉ cảm thấy một cánh tay cứng như sắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-tham-co-ngoc/352561/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.