Chương 7
“Em vẫn nên ở nhà đợi anh đi, anh sẽ cố nhanh.” Hàng Gia Chú nói.
Xem ra là không tìm tài xế.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tuệ Hạnh đảo tròng mắt, nói: “Không sao đâu, em qua tìm anh nhé.”
Có thể thật sự quá bận, Hàng Gia Chú hết cách chỉ có thể dặn dò cô ngoài miệng mấy câu, thỏa hiệp để cô tự đến.
“Ừm, em biết rồi” Tuệ Hạnh nói, “Nhưng anh hai nè tốt nhất anh hãy chuẩn bị tâm lý. Có vài chuyện nếu thật sự sẽ xảy ra, không phải chỉ ngoài miệng nói thì có thể tránh khỏi.”
“...”
“Nếu qua thật lâu mà em vẫn chưa đến, anh đừng chần chừ, mau chóng gọi cảnh sát.”
“...”
“Đừng nói với bố mẹ, em không muốn để họ lo lắng.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“...”
“Dưới bàn học của em còn giấu rất nhiều đồ ăn vặt, đến lúc đó anh nhớ ăn giúp em nha.”
Hàng Gia Chú ngắt lời cô: “Ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-tham-la-vi-keo-sua/1297439/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.