Chương 20
Tuệ Hạnh đứng dậy, đá chân một cách cứng nhắc, nói không có tâm trạng gì: “Đột nhiên đỡ rồi.”
Sau đó cũng không quay đầu sải bước đi về phía phòng y tế.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô nghe thấy người đàn ông phía sau đang cười nhạo cô.
Tuệ Hạnh có chút buồn bực, vì mấy câu chế nhạo lơ đãng vừa nãy của Thẩm Tư Lam.
Có thể anh chỉ tùy tiện nói thôi, vốn dĩ không để ý, căn bản không hiểu điều này có ý nghĩa gì với cô.
Tuệ Hạnh ghét cái cảm giác bị người khác dắt tâm trạng này, nội tâm lại như con nai nhỏ đâm loạn không thể khống chế.
Cái loại cảm giác chua xót kia lại ập tới rồi, kết hợp với gió mùa hè, lá cây trên đỉnh đầu hơi đung đưa, đột nhiên cô rất muốn có một ly nước ngọt vị chanh.
Bác sĩ phụ trách trực ban trong phòng y tế rất tốt, không trực tiếp vạch trần Tuệ Hạnh.
Tuệ Hạnh cũng không chắc chắn, khi bác sĩ quan sát tình hình của cô, nháy mắt ra hiệu với bác sĩ, rồi nhìn xa xăm Thẩm Tư Lam đang đứng bên cạnh đợi cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-tham-la-vi-keo-sua/1297465/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.