Sẽ sớm thôi, tu vi Lục Phiêu sẽ vượt qua hắn, Lục Ninh mặc dù có chút căm giận, nhưng dù sao Lục Phiêu là nhi tử hắn, hắn đương nhiên cũng rất tự hào.
"Lục Phiêu a..." Lục Ninh nội tâm chợt nghĩ một cái, vẻ mặt ôn hoà, khép nép nói, "Ngươi ở trong nhà quấy rối cũng nói đi, thế nhưng ngươi lại chạy đến Tiêu gia nhìn lén khuê nữ Tiêu gia tắm rửa, chuyện này nếu truyền ra, mặt mũi Lục gia ta đều bị ngươi bôi lọ hết rồi!"
Lục Phiêu trên mặt hơi đỏ, lúng túng, nói: "Cha, ta biết sai rồi!"
"Biết sai là tốt rồi!" Lục Ninh vuốt râu gật đầu nói, "Biết sai mà sửa thì có thể tha thứ!"
"Lần sau nếu ta có nhìn lén, tuyệt đối sẽ không để cho bọn chúng phát hiện..." Lục Phiêu nắm chặt lại nắm đấm, trịnh trọng nói nói.
Nghe được Lục Phiêu nói, Lục Ninh khóe miệng nhếch lên một cái, mồ hôi đầm đìa, đây là con hắn sinh ra sao...Trong đầu Hắn lúc này quả thực đã nghĩ đến việc đánh cho Lục Phiê lên bờ xuống ruộng! Tuy rằng phiền muộn, nhưng hắn cũng không dám động thủ, hiện tại Lục Phiêu là bảo bối của Lục gia, ai dám động đến?
"Chuyện này, Tiêu gia đã phái người tới!" Lục Ninh nói ra.
"Thật ah… thật sự đến sao? Bọn hắn nói như thế nào?" Lục Phiêu nghe xong, lập tức hưng phấn lên, "Lão phụ ngươi có nói với bọn hắn người sẽ cầu hôn nữ nhi của họ không?"
Nghe được Lục Phiêu nói, Lục Ninh ngẩn người, lập tức hiểu rõ: "Nguyên lai tiểu tử này đã thương thầm Tiêu gia khuê nữ...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-than-ky/244430/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.