Ngày thứ hai Đường Lan Thanh trong lòng tràn đầy vui vẻ đi tới trường học, rạo rực chờ mong đem bữa sáng đưa đến trên tay Cố Hoài Cẩn, sau lăng lăng nhìn nàng, mặc dù bị nàng trợn mắt nhìn, nhưng Đường Lan Thanh vẫn đần độn không biết thu hồi tầm mắt, mặt mày tươi cười nhìn Cố Hoài Cẩn trở về phòng học rồi mới nhún nhún cái cặp về phòng học của chính mình.
Giống như thường ngày lấy một đống sách làm gối, Đường Lan Thanh mũi hơi gít hít, nhíu nhíu mày, sau một lúc cúi đầu nhìn chung quanh tìm tòi, dùng khăn giấy đem bọc hoa quả chỗ có chút mốc meo ở dưới chỗ ngồi nâng lên, sau đó ném vào thùng rác ở dưới lầu.
Sau khi trở lại lớp, nàng mở rộng tất cả cửa sổ lớp học, Đường Lan Thanh đem mặt dán trên đống sách của mình, trong lòng yên lặng thở dài một tiếng. Ai, học sinh bây giờ thật không biết chú ý vệ sinh, trời nóng như vậy đồ ăn ăn không hết liền quăng lung tung, đều hỏng, đáng tiếc, đáng tiếc a...
"Đường Lan Thanh." Đường Lan Thanh mơ mơ màng màng nghe có người ở bên tai mình khẽ gọi tên của chính mình, nàng mở nửa con mắt ra cằm nghiêng sang một bên tỳ trên đống sách. Thải đưa tay xuống dước bàn học khều nàng một cái, đợi đến Đường Lan Thanh quay đầu lại mới nhẹ giọng nhắc nhở "Ngươi hôm nay không ôn tập sao?"
"Ôn tập cái gì?" Âm thanh lười biếng mang theo mới vừa tỉnh ngủ hương vị, Đường Lan Thanh hơi chống cằm luy hơi tựa vào đống sách, mí mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-that-dung-dip-yeu-hao-xao/568997/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.