“Phải nha, con xem, ta vui quá đến nỗi quên mất thời gian.
” Bà Vi vội vàng xin lỗi.
“Con chào bác trai, bác gái, hôm khác con lại đến thăm hai người.
” Mã Tiểu Dung cũng đứng dậy nói.
“Được, hôm nào con lại cùng Thừa An về nhé.
” Bà Vi nắm lấy tay cô, lưu luyến không rời tiễn bọn họ ra cửa, lái xe rời đi.
“Được rồi, chúng nó đi rồi, bà có thể vào nhà được chưa, xem ra bà rất hài lòng về con bé.
” Ông Vi gọi bà.
“Ông không hài lòng sao? Tôi thấy con bé rất tốt, tính tình cũng được, lại là nhà thiết kế trang sức, đúng là cô gái tốt, xứng với Thừa An của chúng ta.
” Bà Vi liếc ông một cái.
“Bà đừng quên cha mẹ còn bé đều mất hết, nói không chừng là khắc cha khắc mẹ, sau này có thể sẽ khắc cả chồng.
” Ông Vi lạnh lùng nói.
“Chuyện này…” Bà Vi hơi chần chừ, “Chúng ta sẽ tìm người tính cho bọn trẻ.
”
“Tính cũng vô dụng, cũng không muốn tính, tôi vẫn hi vọng Thừa An sẽ cưới ái nữ của ông chủ tập đoàn xây dựng.
” Ông Vi nói, ông là vì sự cường thịnh của tập đoàn gia tộc.
“Ông chỉ biết bảo con nó cưới con gái ông chủ, nhưng ông có biết ý muốn của con trai là gì không? Ông đã có nhiều tiền lắm rồi, còn muốn nhiều thêm nữa để làm gì? Hiện giờ tôi chỉ cần con nó được vui vẻ, huống chi ông đã ép nó bỏ nhà ra đi mấy năm, giờ còn muốn ép nó đi nữa sao? Tiểu Dung rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-them-lan-nua/105639/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.