Edit: Mei Mei ~
📖📖📖📖📖📖
Vòng tay thật ấm áp, nhưng quần áo lại mang đến sự mát mẻ độc đáo của ngoài trời, Nghê Hạ mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc.
"Uống nhiều rồi?" Một giọng nói lạnh lùng mang theo hương thơm êm dịu của rượu vang đỏ.
Nghê Hạ nắm áo người này, có chút khó khăn ngẩn đầu lên.
"Hoắc......Hoắc Thiệu Hàng." Nghê Hạ nất cục: "Sao anh lại ở đây?"
Hoắc Thiệu Hàng đỡ cô dậy, nhưng Nghê Hạ không thể đứng dậy được, cô lao tới trực tiếp đẩy anh vào vách tường: "Anh thật sự là.....Hoắc Thiệu Hàng sao?"
Xem ra là say mèm rồi, Hoắc Thiệu Hàng có chút bất lực: "Là tôi. Cũng giống như em, chỉ ra hít thở không khí, không ngờ lại nhìn thấy em lảo đảo lên đây."
Nghê Hạ nghe được lời anh nói, cười nhẹ: "Vậy điều đó có phải chúng ta rất ăn ý rất có duyên không, anh xem, hôm nay chúng ta mặc đồ cũng rất giống. Ồ....Hơi giống đồ đôi."
Hoắc Thiệu Hàng khẽ giật mình, rũ mắt nhìn cô gái trong lòng ngực. Bởi vì mới uống rượu, đôi má trắng nõn của cô lại có hơi đỏ ửng, giờ phút này cô nhìn mình chằm chằm, ánh mắt không bình tĩnh thong dong như ngày thường, mà có chút quyến rũ, diễm lệ vô song.
Anh nhìn vài giây như thể bị mê hoặc, nhưng phong thái thường ngày vẫn khiến anh dời ánh mắt.
"Em uống nhiều rồi, để trợ lý em đưa em về nhé."
"Về? Em không về." Nghê Hạ nhíu mày, tay càng nắm chặt quần áo hơn: "Em rất vất vả mới tìm được anh, em không muốn về, cũng không định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-thuong-tot-nhat/201446/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.