– Diệu Anh , em lên phòng giáo viên gặp cô ! – Tiếng cô Hà nhẹ nhàng truyền đến bên tai Diệu Anh .
– Vâng . – Theo phản xạ Diệu Anh gật đầu đáp .
Trên đường đi có vô số ánh mắt nhìn theo Diệu Anh mà ngưỡng mộ . Đơn giản , ở trường này Diệu Anh là học trò cưng của mọi thầy cô , luôn được ưu ái . Diệu Anh là không thể tránh khỏi tự hào , miệng cười tươi .
– Em ngồi xuống đó đi ! – Đến nơi , cô Hà chỉ tay về phía ghế đối diện bên trái rồi ngồi xuống ghế còn lại bên phải .
– Có việc gì sao cô ? – Diệu Anh ngồi xuống thắc mắc hỏi .
– Đợi chút đi , bạn ấy sắp đến rồi .
Diệu Anh dù ôm một bụng thắc mắc nhưng vẫn ngoan ngoãn im lặng chờ đợi .
– Em chào cô , xin lỗi em đến trễ . – Tiếng một nam sinh vang lên , giọng nói này tương đối trầm . Cả hai người lẫn cô Hà và Diệu Anh không hẹn đồng loạt quay sang nhìn .
– Em đến rồi à ? Ngồi đi .
Nam sinh kia sau khi nghe câu nói của cô cũng đi đến ngồi vào chỗ trống bên cạnh Diệu Anh .
– Diệu Anh ? – Cô Hà thấy Diệu Anh nãy giờ cứ im lặng liền lên tiếng gọi .
– Vâng .
– Đây là Hải Đăng , mới chuyển đến lớp chúng ta .
– Vâng . – Diệu Anh gật đầu rồi quay sang phía Hải Đăng chào hỏi – Chào cậu , tôi là Diệu Anh .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-toi-sao-cau-khong-lam-duoc/1995748/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.