Một ngày nào đó trời trong nắng ấm, Mèo tôi một thân áo bào tiêu chuẩn màu đen (không biết từ góc hẻo lánh nào nhảy ra),dáng ngồi nghiêm chỉnh như nữ vương, tay trái mạnh mẽ vuốt ve một động vật giống chó tên là “Meo Meo” (thực ra, thân phận thật của Meo Meo là CP của tôi, làm việc sai trái nên bị nữ vương Mèo đây trừng phạt biến thành động vật giống chó… = =)
Tay phải của Mèo tôi cầm microphone, hắng giọng một cái, giọng nói như xen lẫn giữa âm thanh tự nhiên và tiếng cồng chiêng, không dễ nghe cũng không khó nghe: Khụ khụ - với tư cách là một truyện tiểu bạch rất máu chó, sao có thể thiếu một trăm câu hỏi XX của vợ chồng? Vì vậy, mọi người có vấn đề gì, hoan nghênh hăng hái lên tiếng! Vỗ tay ~~~ tung hoa ~~~
Rốt cục quần chúng đã có quyền nói chuyện, mãnh liệt nện cà chua, trứng gà và tất thối vào Mèo tôi: Dài dòng cũng vừa phải thôi, muốn rút bớt số lượng từ thì nói mau!
Mèo tôi ôm đầu tháo chạy: … Mọi người có thể đừng đanh thép như thế được không?
Quần chúng: Nói nhảm, xem chúng tôi cũng ngốc nghếch như Thanh Thanh hay sao? Mau cho Lâm mỹ nam cao quý lạnh lùng quyến rũ đẹp trai cơ trí bụng dạ đen tối lên sàn đi!... Được rồi, miễn cưỡng cho phép mang theo người nhà!
Mèo tôi run rẩy: Biết, biết rồi… T^T (đều là những đứa con dưới ngòi bút của tôi, tại sao tôi lại học được cái tính nhút nhát của Thanh Thanh, chẳng lây được chút mạnh mẽ nào của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/349636/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.